
Trước hết, có bạn nào không biết “ví điện tử” là gì không? Có gì để mình giải thích một chút nhá: (bắt đầu chém gió, heheh

Khi mua hàng trực tuyến, bạn thấy hình ảnh món hàng rất lung linh và thiệt bắt mắt, giá lại phải chăng nữa. Rồi bạn quyết định phải mua ngay và click chuột chọn món hàng đó. Khấp khởi đợi chờ, đến lúc người ta giao hàng cho bạn thì hỡi ôi, chẳng đúng cái mà bạn đã chọn: đồ cũ hơn hình ảnh trên mạng, màu sắc không giống, khác cả chất liệu (hay gặp mấy trường hợp này nhất khi mua quần áo hay sản phẩm handmade). Thế là bạn từ chối nhận hàng. Ok tốt thôi, tuy nhiên bạn vẫn phải mất phí vận chuyển cho anh chàng giao hàng “đẹp chai” kia T_T Trường hợp này còn đỡ, tức là bạn chẳng mất gì ngoài một khoản tiền nhỏ cho người giao hàng (thường từ 10K – 30K). Những trường hợp khác bi kịch hơn khi mà cuộc giao dịch thành công, bạn xài món đồ đó được 1, 2 ngày thì nó đâm ra giở chứng rồi trở thành một thứ vô dụng. Bạn gọi điện cho người bán đòi đổi đồ hoặc trả lại tiền, và rồi nhận được...một lời từ chối “ngọt ngào”. Ấy là còn có người để bạn gọi điện hỏi. Chứ mà mua mấy món đồ số hóa như: ebook, software, chương trình antivirus, v.v...mà không vừa lòng thì có mà đi kiện củ khoai!

Vậy nên trước thực tế đó, ví điện tử ra đời. Nó là trung gian giữa bên bán với bên mua, mà nhiệm vụ chủ yếu là đảm bảo quyền lợi cho bên mua.
Cách thức là thế này:
1. Khi muốn mua một món hàng, bạn chọn thanh toán qua ví điện tử (trong đó có tiền của bạn)
2. Tuy nhiên hệ thống ví sẽ ko chuyển tiền ngay cho người bán mà chỉ chuyển thông báo là "có người cần mua hàng của anh kìa" để người bán biết mà giao hàng
3. Người bán giao hàng cho bạn
4. Sau khi nhận được hàng và chấp nhận hài lòng món hàng đó, bạn gửi "xác nhận" cho hệ thống ví điện tử
5. Khi đó người mua mới nhận được tiền của bạn (thường là sau khi bạn nhận hàng 3, 5 hoặc 7 ngày tùy thời gian bạn chọn lúc "xác nhận").
Như vậy, nói cách khác, ví điện tử là cái “két sắt trên mạng” của bạn. Xài ví điện tử, bạn tránh được các rủi ro (như mình đã đề cập và những rủi ro khác nữa) khi mua hàng và thanh toán trực tuyến. Một cái lợi to lớn nữa của ví điện tử là phí bạn phải trả rất ít, không đáng kể so với khi dùng hình thức thanh toán online khác (ATM, thẻ tín dụng...). Chỉ cần online, mua đồ, lựa chọn hình thức thanh toán bằng ví điện tử, vậy là mình có thể yên tâm với cuộc giao dịch rồi Ở Việt Nam hiện nay có rất nhiều ví điện tử: Bảo Kim, vCash, Ngân Lượng, Payoo, MobiVí, Momo, v.v...
Nhưng mà, nói đi phải nói lại, ví điện tử không hoàn toàn hoàn hảo. Muốn dùng hình thức thanh toán này, bạn phải có tài khoản ngân hàng. Không phải ai cũng có tài khoản ngân hàng đâu, nhất là mấy bạn tuổi teen, và cả những bạn sinh viên nghèo (như mình này ) không có nhu cầu mở tài khoản ngân hàng (vì khi nào cũng chỉ có ít tiền, chẳng bõ để gửi tiết kiệm), nhưng lại thích mua hàng trên mạng do nó nhanh, tiện lợi, đôi khi rẻ hơn khi mua offline. Đó là chưa kể nếu có tài khoản mà muốn xài dịch vụ này, tiền trong ví phải chuyển từ tài khoản ngân hàng sang -> mất phí chuyển tiền. Nếu không muốn vậy thì phải đến đơn vị chủ quản của ví điện tử đó đóng tiền -> mất công. Không muốn nữa á? Hiện nay, một vài hãng ví điện tử có dịch vụ nhân viên đến tận nhà nạp tiền cho bạn, bạn chỉ phải trả một khoản tiền rất nhỏ thôi, tuy nhiên phải sau 4 – 8 tiếng yêu cầu -> mất thời gian.
Vậy còn cách giải quyết nào cho vấn đề này không? Mọi người cho ý kiến đóng góp đi
